THƠ CA: THÀNH PHỐ-MÙA XUÂN
Thơ ca làm cho tâm hồn ta trở nên trong sáng hơn, yêu cuộc đời hơn. Thơ ca - nơi chúng ta gửi gắm tình yêu thiên nhiên, yêu con người, yêu quê hương, yêu đất nước. Để hưởng ứng phong trào sáng tác Thơ về chủ đề: Thành phố - Mùa xuân của Phòng Giáo dục Thành phố Hà Tĩnh, tập thể giáo viên và học sinh trường Tiểu học Thạch Hạ đã có nhiều tác phẩm tham gia. Đó là những vần thơ mộc mạc, sâu lắng chan chứa tình yêu quê hương của các tác giả.
Thành phố Hà Tĩnh đang đổi mới từng ngày. Những con đường rộng, những rặng cây xanh che bóng mát, những khóm hoa thi nhau khoe sắc, tiếng chim kêu ríu rít, những ngôi nhà ngói đỏ nối tiếp đuôi nhau tạo nên một vẻ đẹp thanh bình đến lạ. Thành phố vào Xuân- bài thơ của cô giáo Đặng Thị Lê – GV Tiếng Anh đã ca ngợi vẻ đẹp thanh bình của Thành phố, vẻ đẹp đó càng rực rỡ hơn mỗi khi mùa Xuân về.
Thành phố vào Xuân !!
Anh có về Hà Tĩnh buổi chiều nay?
Dừng chân nơi thành phố mình anh nhé!
Con đường rộng dẫn anh qua lối rẽ,
Thành phố muôn màu, thỏa sức anh mơ.
Anh sẽ thấy bầu trời xanh đầy nắng,
Vào mùa Xuân hoa nở rộn phố phường,
Chim chuyền cành cùng thi nhau hát,
Bài hát quê mình vang mãi khúc Xuân.
Anh sẽ được đi trên những con đường
Thênh thang rộng, nhựa vẫn thơm mùi mới.
Hàng cây xanh cho anh bao quả ngọt,
Phố mơ màng như lạc giữa rừng hoa.
Anh biết không quê mình đã đổi thay,
Nhà cao tầng sơn muôn màu đẹp đẽ,
Mái ngói đỏ, yên bình chim làm tổ,
Ríu rít hoài, đám trẻ cũng cười theo.
Anh sẽ khó quên thành phố về chiều,
Công viên rộng, người người chân rải bước,
Bao trẻ thơ nô đùa sau giờ học,
Tan tầm rồi, rôm rả tiếng còi xe.
Thành phố trẻ, Hà Tĩnh đó mình thương
Câu dân ca ngọt ngào như lời mẹ,
Tình con người thắm sâu vào cỏ lá
Ru giấc nồng êm ả những chiều Xuân.
Anh có yêu không thành phố quê mình?
Theo năm tháng thăng trầm anh, em biết
Từ gian lao ta chung tay tiếp bước,
Để thành phố mình rực rỡ đón Xuân. ❤
Ai đã từng qua Thành phố quê tôi, nơi có sông Phủ, Núi Nài một thời lẫy lừng trong kháng chiến, nơi có hồ Kẽ Gỗ nước mát trong, Trần Phú, Phan Đình Phùng …..những con đường đi vào lịch sử. Kẹo Cu Đơ đặc sản nổi tiếng khách gần xa. Ở nơi đó tình người ngọt ngào, sâu lắng đã đi vào những điệu hò ví dặm. Tất cả được tái hiện trong những vần thơ tràn đầy cảm xúc của cô giáo Lê Thị Hạt – Tổ 4+ 5 và cô giáo Đặng Thị Lê – Tổ 3 qua hai bài thơ: Thành phố quê ta và Tự hào Hà Tĩnh.
Thành phố quê ta!
Ta sinh ra nơi thành phố nhỏ,
Có dòng sông Phủ nặng phù sa
Nơi núi Nài một thời anh dũng,
Chiến đấu lẫy lừng quân giặc rời xa.
Quê hương ta có hồ Kẽ Gỗ
Mang nước về tắm mát rừng cây,
Có công viên lớn người đi bộ,
Rộng rãi thênh thang, hoa nở đầy.
Đẹp biết bao những con đường rộng
Phan Đình Phùng, Trần Phú người ơi.
Phố xá yên bình, chim chóc hót
Che mát mùa hè bởi rặng cây.
Thích biết mấy vào mùa quả ngọt,
Nào chuối, nào cam, nhãn, vải đầy,
Đào, lê, chanh mận xum xuê quả,
Lủng lẳng trên cành bưởi quả sây.
Kẹo cu đơ ngọt bùi thơm mật,
Đặc sản quê nhà, tiếng đồn xa
Ai qua nếm thử dăm ba miếng,
Mua thêm ít cặp để làm quà.
Con người thân thiện, lại chan hoà
Khí chất anh hùng Mỹ thua xa,
Chăm chỉ làm ăn, nuôi con học,
Vươn vai ý chí vượt tầm xa.
Đi qua Hà Tĩnh nhớ dừng nha,
Một phút yên bình trong tim ta,
Thành phố mùa Xuân là tất cả,
Để ai đi xa cũng nhớ nhà.
Đặng Lê – GV Tổ 3 Trường Tiểu học Thạch Hạ
Tự hào Hà Tĩnh
Em có thấy Hà Tĩnh thật đẹp và đáng yêu
Thành phố trẻ với rất nhiều thay đổi
Đêm Hà Tĩnh đẹp lung linh huyền ảo
Ánh điện rực trời, toả sáng khắp nơi.
Chẳng bao giờ thấy Hà Tĩnh kêu than
Bởi con người nơi đây mạnh mẽ
Sinh ra từ vùng đất nghèo sỏi đá
Không ngăn được ý chí vươn lên
Nơi con người lòng nhân ái có dư
Đồng lòng cùng nhau trong cơn đại dịch
Những tình cảm hết sức giản dị
Chẳng bao giờ nghĩ chuyện trả công
Hà Tĩnh mãi mãi in trong trái tim
Bởi tình yêu và lòng nhân hậu
Vòng tay ôm chẳng bao giờ nới lỏng
Yêu quá Hà Tĩnh, yêu đến cháy con tim./.
( Lê Hạt – Giáo viên tổ 4+5 trường Tiểu học Thạch Hạ.)
Thành phố đã vào Xuân. Những lá cờ đỏ tung bay phấp phới, ánh đèn điện làm cho thành phố trở nên huyền ảo. Cảnh đoàn người tấp nập đi sắm Tết rộn rã cả trang thơ. Xuân về rộn ràng trên mọi nẻo đường, từ làng quê, từ những bước chân rất vội của đàn trâu đồng. Bài thơ: Xuân về - của cô giáo Đặng Thị Lê – GV Tổ 3 và bài thơ: Thành phố mùa xuân của cô giáo Trương Thị Linh – GV Tổ 2 đã viết lên một mùa xuân của đất trời, mùa xuân của lòng người.
Xuân về!!
Xuân rộn ràng trên góc phố rồi anh?
Cờ phất phới nhuộm lưng trời đỏ chót,
Hoa muôn sắc màu toả hương thơm mới,
Theo gió bay về ấm cả lòng em.
Xuân đã về trên khắp cả làng quê,
Người tấp nập cấy cày cho kịp vụ
Tay cày cuốc, con trâu như rất vội,
Tết về rồi, sẽ được nghỉ dài hơi!
Xuân đã về ngập hết lối em qua,
Người sắm Tết đông vui như trẩy hội
Có Người mua thêm bộ bàn gỗ mới,
Chở nhau về làm chật cả lối đi!!
Xuân đã về trong lối ngõ nhà em,
Cây cảnh xanh tươi, chớm nhiều nụ đẹp,
Hoa rộn ràng cùng nhau nô nức
Khoe sắc muôn màu, rực rỡ xóm quê.
Người đi chợ sắm thêm đồ chơi Tết ,
Kẻ bán buôn cũng tấp nập không vừa,
Người bán kẹo, có cả kẻ buôn cây
Mời gọi khách mua, hòa lẫn tiếng cười.
Đàn én quay về để làm tổ mới
Gặp lũ chim sâu vui chẳng nói nên lời
Chúng chuyền cành kể nhau nghe Xuân đến
Líu lo hoài đánh thức cả nhành Lan.
Xuân về phố phường sáng ngần ánh điện
Xanh đỏ tím vàng nhấp nháy đêm, thâu
Đời thật đẹp mỗi khi mùa Xuân đến,
Em lại trọn đầy hạnh phúc bên anh!!!!!!
( Đặng Lê – GV Tổ 3 Trường Tiểu học Thạch Hạ )
Thành phố mùa xuân
Xuân về trên khắp nẻo đường
Hà Tĩnh mình đó rạng ngời sắc xuân
Phố phường hoa nở muôn nơi
Chồi non lộc biếc, đèn sao sáng ngời
Công viên hồ nước xanh tươi
Chiều Chiều đón những nụ cười trẻ thơ
Quê hương phát triển từng ngày
Bởi con người từ nghèo khó vươn lên
Nơi tràn ngập lòng nhân ái
Của những con người phúc hậu thân thương.
( Trương Thị Linh – GV Tổ 1+2 Trường Tiểu học Thạch Hạ)
Tháng 3 về, nắng vàng sửa ấm muôn vật, xua đi cái lạnh của mùa đông còn vương lại. Tháng 3 tháng của muôn loài hoa thi nhau khoe sắc, hoa bưởi thơm ngào ngạt, hoa sữa trắng tinh khôi, hoa cải trải vàng, hoa hoa xoan đào tím đoan trang, những nụ đào nở muộn , hoa gạo phủ trắng của vùng trời…….tháng 3 tháng của những lứa đôi hò hẹn. Hai bài thơ cùng tên: Tháng 3 về, và Tháng 3 của giáo Trần Thị Thủy – Tổ 1+ 2 và cô giáo Đặng Thị Lê – GV Tổ 3 mang đến nhiều cảm xúc dâng trào cho một tình yêu thủy chung, son sắc của đôi lứa yêu nhau đợi chờ trong khắc khoải nhớ thương.
Tháng Ba về!
Tháng Ba về cho lòng ai xao xuyến
E ấp trên cành nở muộn nụ đào phai
Bên góc vườn hoa bưởi chờ ai?
Mà bối rối, nao lòng ngày hò hẹn
Hoa sữa tinh khôi nồng nàn dội đến
Vườn nhà ai hoa cải trải vàng?
Hoa xoan đào trắng tím đoan trang
Anh có về? Hoa chờ trong khoảnh khắc!
Hoa ban tím cả một trời mơ mộng
Sức sống tràn trề những đóa hướng dương
Tháng Ba về gợi nhớ, gợi thương
Nắng dịu mềm cho lòng ai khắc khoải
Trời xanh cao cho lòng ai bối rối
Kí ức ùa về- nỗi nhớ diết da
Anh có về thăm lại tháng Ba!!!
( Trần Thị Thủy- Tổ 1+2)
Tháng ba!!!!
Tháng ba rồi ta thèm hương cây gạo
Thèm nắng mai tỏa ấm phía sau nhà
Ta thèm cả những buổi chiều xế bóng
Lang thang một mình, rong ruổi hái hoa.
Tháng ba rồi sao mưa không chịu ngớt
Sương buổi mai, mưa lất phất chiều về
Khi tối đến tìm thêm chiếc chăn nhỏ
Cái lạnh ớn gai , ta trở thân mềm.
Tháng ba rồi sao anh không trở lại?
Nhiều tháng ba em trăn trở đợi chờ,
Nhớ năm ấy anh theo con đường nhỏ
Xăm xăm bước chân, đáng mãi nhạt mờ.
Em ở lại trồng theo nhiều cây gạo
Đợi tháng ba hoa nở trắng như mơ
Đợi quả gạo đua chen nhau lớn mãi
Mà vẫn không?, anh chưa chịu trở về.
Anh có biết con đường năm xưa đó
Hoa gạo trắng tinh, phủ kín cả vùng,
Anh có biết quê hương mình năm đó,
Nay nhấp nhô nhà ngói đỏ chói ngời!
Anh có biết lòng em vẫn thao thức
Ngóng chân anh, theo lối cũ đi về
Trên tay em luôn cầm chùm hoa gạo,
Trắng tinh khôi như lòng đá sắt son.
Em sẽ đợi thêm nhiều tháng ba nữa,
Sẽ trồng thêm nhiều gốc gạo nữa nha
Lỡ biết đâu có ngày anh trở lại
Sẽ tìm thấy em trong mùa hoa gạo
Ngọt ngào............
(Đặng Lê – Trường Tiểu học Thạch Hạ)
Yêu quê hương là yêu từ những gì gần gủi, thân thương nhất. Yêu mái trường tổ ấm gắn bó nhiều kỉ niệm, yêu đồng nghiệp, yêu đám học trò lém lỉnh thông minh. Yêu sân trường đầy nắng, yêu những khóm hoa và yêu cả gốc bàng sừng sững. Tình yêu đó được tập thể giáo viên và học sinh Trường Tiểu học Thạch Hạ luôn trân trọng, và vun xới từng ngày. Bài thơ Mái trường của tôi đã thể hiện được những cảm xúc sâu lắng về tình yêu cao cả ấy.
Mái trường của tôi
Tôi yêu lắm mái trường Thạch Hạ
Ngôi nhà chung luôn đầy ắp tiếng cười.
Ở nơi đó có vườn cây trĩu quả
Hoa bốn mùa mãi rực ngàn hương.
Mái trường tôi ơi! Yêu sao yêu quá
Yêu đám hoc trò lém lĩnh thông minh
Yêu đồng nghiệp chăm trò hiền thục
Sáng mới ra đã chăm chút từng em.
Chiều buông xuống tiễn trò ra cổng,
Xăn ống quần chăm những luống hoa thơm.
Tôi yêu lắm gốc phượng già trước cổng
Vẫn vững mình dù giông bão quật qua.
Đám bàng kia hay rủng rỉnh mĩm cười
Với gió, với mây, với bằng lăng tím.
Em mười giờ vẫn cười reo trong nắng
Khoe thân mình đã nhuộm đỏ khắp sân.
Không ghen tị chị hoa giấy vẫn nở
Vươn thẳng thân mình, đỏ trắng sắc thơm
Vẫn lặng lẽ là chùm Trang trên gác
Không đua đòi nhưng lại rất kiêu sa
Màu hồng phấn em tỏa ngàn hương mới
Tươi thắm cho đời, rạng rỡ trường tôi.
Nếu có dịp mời bạn ghé qua chơi
Thăm trường tôi bạn sẽ cảm nhận thấy
Nơi tình yêu không phân biệt sang hèn
Nơi tình người thầy trò luôn gắn bó,
Nơi tri thức được thầy cô lan tỏa
Gieo vào trò yêu những kĩ năng sống
Tuyệt vời!!!!!!!!!
Tự hào quá ngôi nhà chung Thạch Hạ
Sẽ kiên cường vững bước tới tương lai!
Đặng Lê – Tiểu học Thạch Hạ
Trang thơ của trường Tiểu học Thạch Hạ đã khép lại, bằng những vần thơ mộc mạc, chân thành các thầy cô giáo và học sinh đã mang đến cho chúng ta thật nhiều cảm xúc, niềm tự hào quê hương mãnh liệt - Thành phố Hà Tĩnh thân yêu. Chúng ta hãy cùng nhau dựng xây Thành phố trở nên tươi đẹp hơn, rực rỡ như vẻ đẹp mãi mãi của mùa Xuân trong các trang thơ, các bạn nhé.
Bài viết: Đặng Thị Lê – GV Trường Tiểu học Thạch Hạ